1. Con Quay và Bánh Xe. chuyen-ngu-ngon-quan-ly-nhan-su-3.jpg

Một hôm Con Quay lăn đến bên cạnh Bánh Xe và hỏi: "Này! Bánh Xe, cậu có tài gì không?"

"Tôi có thể quay!", Bánh Xe nói một cách dứt khoát và hỏi: "Anh bạn nhỏ! Nghe nói cậu cũng rất giỏi quay có phải không?"

"Đúng thế!". Con Quay tự tin đáp: "Tôi quay nhanh như gió, có thể coi là quay nhanh nhất trên thế giới này, mỗi phút tôi có thể quay mấy ngàn vòng. Còn anh thì thế nào?". Con Quay hỏi Bánh Xe bằng một giọng khinh thường.

Bánh Xe trả lời: "Tôi mỗi phút chỉ có thể quay được vài trăm vòng thôi"

Con Quay tỏ ra rất tự hào: "Xem ra tôi giỏi hơn anh rồi!"

Bánh Xe nhìn Con Quay bảo: "Muốn biết ai hơn ai, cần phải xem thực chất đã"

"Anh nói vậy là có ý gì?". Con Quay chất vấn một cách hoài nghi.

Bánh Xe mới trả lời: "Nếu nói về tốc độ quay, chắc chắn là tôi không bằng cậu. Nhưng khi tôi quay một vòng thì tôi tiến lên phía trước một bước, nếu như tôi quay liên tục thì tôi sẽ tiến lên liên tục. Còn cậu, dù cho có quay nhanh đến thế nào đi nữa, nhưng cuối cùng cũng chẳng thoát được khỏi chỗ cũ”.

Bài học rút ra: Để đánh giá một người chúng ta cần nhìn vào công việc thực chất mà họ đảm nhiệm và không nên chỉ dựa vào những thể hiện bên ngoài. Có những người bên ngoài tỏ ra rất khá, nhưng những khả năng, kỹ thuật mà họ có được lại không phù hợp với thực tế công việc, có nghĩa họ sẽ thực hiện công việc không hiệu quả. Nhưng ngược lại có những người trông hết sức bình thường, nhưng họ lại biết cách phát huy hết khả năng, kỹ thuật của mình trong công việc thực tế và đem lại hiệu quả. Họ mới chính là những người đưa công ty tiến lên, và là những nhân tài thực sự mà công ty đang cần.

2. Dê đen và dê trắng. chuyen-ngu-ngon-quan-ly-nhan-su-4.jpg

Một gia đình nông dân nọ có nuôi một đàn dê, trong đó chỉ có một chú dê đen. Các con dê trắng rất kiêu ngạo, và thường tỏ ra coi thường chú dê đen. Ngay cả người nông dân cũng coi thường chú, ông ta chỉ cho cậu ăn những loại cỏ kém chất lượng, thỉnh thoảng còn đánh dê đen vì tranh ăn với dê trắng.

Một ngày đầu xuân, cả đàn dê cùng ra ngoài ăn cỏ, chúng đi rất xa. Đột nhiên trời đổ một trận mưa tuyết lớn, cả đàn đành nấp vào một bụi cây. Một lúc sau, xung quanh bụi cây đã phủ đầy tuyết trắng, do tuyết dầy nên cả đàn dê không sao ra được, chỉ còn cách ngồi chờ người nông dân đến cứu.

Người nông dân lên núi tìm đàn dê của mình, nhưng vì xung quanh toàn tuyết trắng, nên ông không sao phát hiện ra đàn dê ở đâu. May mắn thay, ông nhìn thấy từ xa, có một đốm đen. Khi chạy tới, quả nhiên cả đàn dê đang bị kẹt ở đó, và đốm đen kia chính là chú dê đen.

Người nông dân ôm lấy chú dê đen và thốt lên “May mà nhờ có mày, nếu không cả đàn đã chết cóng vì tuyết rồi”. Các chú dê trắng cũng ôm lấy chú dê đen và cảm ơn rối rít..

Bài học rút ra: “Mười ngón tay có ngón ngắn ngón dài”. Trong một tổ chức, sẽ có nhiều loại nhân viên. Nhà quản lý không nên đánh giá nhân viên dựa trên một góc độ, mà phải có cái nhìn toàn diện, và dùng người đúng sở trường, cố gắng phát huy hết khả năng của họ.

Ví dụ như: Hãy để những người không thích tuân thủ kỷ luật nhưng sáng tạo, có đầu óc tìm tòi, khám phá làm các công việc phát triển thị trường, sản phẩm. Để cho người thiếu sáng tạo nhưng biết chấp hành nghiêm ngặt các nguyên tắc làm công việc giám sát. Nếu như vậy, trong tổ chức sẽ không có nhân viên nào bất tài.

Hy vọng những câu chuyện trên sẽ giúp bạn có được những phút thư giãn sau thời gian làm việc căng thẳng nhưng vẫn rất bổ ích cho công việc cũng như cuộc sống. Hãy cùng SmartID theo dõi thêm nhiều câu chuyện hay nữa nhé!